DÂY ĐÀN TÓC
Tóc em đã bạc rồi
Bước thời gian quá vội
Những mảnh đàn ban trưa
Những mảnh đàn lặng im đêm quá nửa
Đâu rồi những đen nhánh ngày xưa
Tóc em và dây đàn đã bạc
Điệu nhạc êm thôi ru những mùa màng
Tiếng đàn tình trong xanh trong quá vãng
Tóc em xưa, nay đã bạc dây đàn
Sợi tóc mây đã chùng
Sợi Độc Huyền đã đứt
Tiếng Vĩ cầm thung sâu
Bàng bạc giăng mái đầu
Tóc em bạc dây đàn
Em miết hàng cước trắng tang tình tang
Đôi dòng du dương đang rên xiết
Chảy dài những bán cung ngân vang
Của hai chiếc Tây Ban tan nát
Đã thôi lững lờ
Thôi đẹp đẽ thơ ngây
Những mảnh đàn ban trưa
Những mảnh đàn lặng im đêm quá nửa
Đâu rồi những đen nhánh ngày xưa
Tóc em và dây đàn đã bạc
Điệu nhạc êm thôi ru những mùa màng
Tiếng đàn tình trong xanh trong quá vãng
Tóc em xưa, nay đã bạc dây đàn
Sợi tóc mây đã chùng
Sợi Độc Huyền đã đứt
Tiếng Vĩ cầm thung sâu
Bàng bạc giăng mái đầu
Tóc em bạc dây đàn
Em miết hàng cước trắng tang tình tang
Đôi dòng du dương đang rên xiết
Chảy dài những bán cung ngân vang
Của hai chiếc Tây Ban tan nát
Đã thôi lững lờ
Thôi đẹp đẽ thơ ngây
Đã thôi mơ mộng
Thôi tiếng đàn thôi dây
Tóc em bạc dây đàn
Bầy Thiên Nga hồ cũ bỏ bay đi
Những vầng trăng Sonate không còn tỏ
Những vũ khúc Nghê Thường chẳng tràn li
Bờ tóc em bạc rồi
Trên bờ tóc
Ngọn Phong cầm ngừng thổi
Trong khóe mắt
Im lìm giọt Lyre trôi
Tóc em đã bạc
Hạc cầm đã bay
Nguyệt cầm đã lặn
Hồ cầm đã vơi
Tóc em đã bạc rồi
Thôi tiếng đàn thôi dây
Tóc em bạc dây đàn
Bầy Thiên Nga hồ cũ bỏ bay đi
Những vầng trăng Sonate không còn tỏ
Những vũ khúc Nghê Thường chẳng tràn li
Bờ tóc em bạc rồi
Trên bờ tóc
Ngọn Phong cầm ngừng thổi
Trong khóe mắt
Im lìm giọt Lyre trôi
Tóc em đã bạc
Hạc cầm đã bay
Nguyệt cầm đã lặn
Hồ cầm đã vơi
Tóc em đã bạc rồi
SG 23/10/17
Nhận xét
Đăng nhận xét