NGHĨ VỀ KIỂU NHÂN VẬT "NGƯỜI CHA" VÀ "NGƯỜI CON" TRONG TÁC PHẨM CỦA FRANZ KAFKA
1912, Lời tuyên án / Das Urteil
- Cha của George khăng khăng rằng đứa con “khốn nạn” của ông đã lừa tiền kinh doanh, muốn ông chết, có thái độ ích kỉ. Ông xem thường tình cảm và sự quan tâm của George, sỉ vả, và rồi “kết án” con trai phải “chết đuối”.
1915, Hoá thân / Metamorphosis
- Ngài Samsa và sự hành hạ tàn nhẫn của mình đối với “con bọ chét” – hoá thân của con trai. Thái độ này không thay đổi chừng nào ông còn nhìn thấy sự tồn tại của loài quái vật ghê tởm ấy trong nhà, thể hiện qua chi tiết ông ném quả táo vào lưng “con bọ”, quả táo khoắm sâu xuống cơ thể nó và mục ruỗng dần.
1925, Vụ án / Der Process
- Ông Albert ra sức làm người bảo hộ và nỗ lực chạy án cho cháu mình; thất bại của ông thể hiện qua lời mắng nhiếc thậm tệ người cháu thiếu tôn trọng (không biết điều) trước sự quan tâm và thể diện của ông trước luật sư (người cháu dan díu với tình nhân của luật sư). Mối quan hệ này chấm dứt và đã không được nhắc lại cho đến hết tác phẩm.
Mâu thuẫn giữa vai cha và vai con có giảm về mức độ nhưng không mất đi. Nó trở thành một thứ ám ảnh dai dẳng trong tác phẩm của Franz Kafka.
SG 16/4/19
Nhận xét
Đăng nhận xét